“Cô Dâu Hào Môn”, bộ phim mới nhất của đạo diễn Vũ Ngọc Đãng, đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của khán giả nhờ tựa đề hấp dẫn và đánh trúng tâm lý thích khám phá những câu chuyện “phông bạt” đang thịnh hành. Tuy nhiên, liệu bộ phim có thực sự tạo nên dấu ấn đặc biệt, hay chỉ là một tác phẩm “bình mới rượu cũ”?
Nội dung bài viết
Bộ phim xoay quanh gia đình nghèo của ông Hòa (Kiều Minh Tuấn), bà Mạt (Lê Giang) và cô con gái Tú Lạc (Uyển Ân). Với khát khao đổi đời, Tú Lạc đã lên kế hoạch tiếp cận và quyến rũ CEO Bảo Hoàng (Samuel An) bằng cách giả danh một tiểu thư giàu có. Mọi chuyện bắt đầu trở nên phức tạp khi Tú Lạc phải kéo cả gia đình vào màn kịch “phông bạt” để tạo dựng vỏ bọc môn đăng hộ đối với nhà Bảo Hoàng.
Tú Lạc và gia đình lên kế hoạch "lột xác" để bước chân vào giới thượng lưu
Để tạo dựng hình ảnh hào nhoáng, gia đình Tú Lạc đã lợi dụng mối quan hệ của bà Mạt với gia đình bà Kỳ (NSND Hồng Vân) và Luna Đào (Quỳnh Lương). Họ “mượn” quần áo, phụ kiện và thậm chí cả căn biệt thự sang trọng để hóa thân thành những người giàu có, bước chân vào giới thượng lưu.
Sự đầu tư chỉn chu về bối cảnh và trang phục
“Cô Dâu Hào Môn” gây ấn tượng với phần nhìn được đầu tư kỹ lưỡng. Giám đốc mỹ thuật Hà Đỗ và stylist Tô Quốc Sơn đã tạo nên một thế giới “phông bạt” đầy màu sắc. Bối cảnh phim được chia thành ba tuyến nhân vật, mỗi tuyến thể hiện một tầng lớp xã hội khác nhau.
Gia đình Tú Lạc sống trong căn nhà chật chội, đầy ắp đồ đạc, phản ánh cuộc sống nghèo khó và sự ngột ngạt. Ngược lại, mẹ con bà Kỳ và Luna Đào lại thể hiện sự giàu có một cách phô trương, với trang phục sặc sỡ, diêm dúa và nội thất lấp lánh. Cuối cùng, gia đình bà Phượng lại đại diện cho sự giàu có kín đáo, sang trọng với biệt phủ rộng lớn và trang phục thanh lịch, tinh tế.
Căn nhà chật hẹp của gia đình Tú Lạc tương phản với sự xa hoa của các gia đình giàu có
Sự tương phản giữa các bối cảnh và trang phục giúp khán giả dễ dàng nhận thấy sự khác biệt giữa các tầng lớp xã hội, đồng thời làm nổi bật chủ đề chính của bộ phim: sự đối lập giữa vẻ bề ngoài hào nhoáng và cuộc sống thực tế.
Biệt phủ của bà Phượng thể hiện sự giàu có kín đáo, sang trọng
Kịch bản thiếu đột phá, lời thoại “sến sẩm”
Tuy được đầu tư về mặt hình ảnh, kịch bản của “Cô Dâu Hào Môn” lại không mấy đặc sắc. Nội dung phim dễ đoán, các tình tiết diễn ra một cách gượng gạo, thiếu logic. Chuyện tình cảm giữa Tú Lạc và Bảo Hoàng phát triển quá nhanh, khiến khán giả cảm thấy hụt hẫng và khó tin. Thậm chí, những cảnh tình cảm 18+ được thêm vào phim có phần thừa thãi và không cần thiết.
Các nhân vật trong phim cũng không có sự phát triển rõ ràng. Họ thay đổi động cơ một cách đột ngột, thiếu thuyết phục. Những “plot twist” được thêm vào một cách vội vã, không có sự chuẩn bị từ trước, tạo cảm giác như một cách “chữa cháy” cho kịch bản thiếu chặt chẽ.
Điểm trừ lớn nhất của phim có lẽ nằm ở lời thoại. Nhiều câu thoại sáo rỗng, “sến sẩm” đến mức gây khó chịu cho người xem. Thay vì mang lại tiếng cười, những câu thoại này lại khiến bộ phim trở nên hài hước một cách không chủ ý.
Mối tình chóng vánh của Tú Lạc và Bảo Hoàng
Điểm sáng từ diễn xuất của Kiều Minh Tuấn
Trong dàn diễn viên quen thuộc, Kiều Minh Tuấn là điểm sáng nổi bật nhất. Anh đã hy sinh ngoại hình, tăng cân và thay đổi phong cách để nhập vai ông Hòa một cách chân thật. Những phân đoạn cảm xúc của nhân vật được nam diễn viên thể hiện một cách sâu lắng, khiến khán giả đồng cảm và yêu mến.
Kiều Minh Tuấn nhập vai xuất sắc, trở thành điểm sáng của bộ phim
Các diễn viên khác như Thu Trang, Uyển Ân, Lê Giang, NSND Hồng Vân cũng hoàn thành vai diễn của mình, tuy nhiên không có sự đột phá nào đáng kể. Đặc biệt, vai diễn của Lê Giang vẫn mang đậm phong cách quen thuộc, không có nhiều đổi mới.
Kết luận
“Cô Dâu Hào Môn” là một bộ phim có sự đầu tư về mặt hình ảnh, nhưng lại thiếu chiều sâu về nội dung. Kịch bản phim không mới mẻ, nhiều tình tiết gượng gạo, lời thoại “sến sẩm” và nhân vật thiếu sự phát triển. Dù vậy, diễn xuất của Kiều Minh Tuấn vẫn là một điểm sáng đáng ghi nhận. Nhìn chung, bộ phim vẫn là một lựa chọn giải trí ở mức trung bình so với mặt bằng chung của điện ảnh Việt. Nếu kịch bản được chăm chút hơn, có lẽ “Cô Dâu Hào Môn” sẽ tạo được ấn tượng sâu sắc hơn với khán giả.