Án Mạng Trên Chuyến Tàu Tốc Hành Phương Đông (2017)02:24

  • 10,536
Published on 09/12/2024

Bộ phim Murder on the Orient Express (2017), chuyển thể từ tiểu thuyết trinh thám nổi tiếng của Agatha Christie, mặc dù nhận được nhiều phản hồi tích cực, nhưng với cá nhân tôi, đây là một tác phẩm điện ảnh đáng thất vọng và thiếu điểm nhấn. Sau khi xem cả bản năm 1974 của Anh và bản truyền hình Nhật Bản, tôi vẫn giữ nguyên quan điểm này.

Poster phim Án Mạng Trên Chuyến Tàu Tốc Hành Phương Đông (2017)

Cốt truyện quen thuộc, cách kể nhàm chán

Phim kể về vụ án mạng bí ẩn xảy ra trên chuyến tàu tốc hành Phương Đông, nơi mà tất cả hành khách đều trở thành đối tượng tình nghi. Dàn diễn viên ngôi sao như Johnny Depp, Michelle Pfeiffer, Josh Gad, Judy Dench, Penelope Cruz, và Willem Dafoe, tuy nhiên lại chỉ đóng vai trò phụ họa cho Kenneth Branagh, người vừa là đạo diễn vừa thủ vai chính thám tử Hercule Poirot. Việc quy tụ nhiều ngôi sao dường như chỉ để tôn vinh nhân vật Poirot một cách thái quá, khiến bộ phim mất cân bằng.

Một cảnh trong phim Murder on the Orient Express (1974)

Mở đầu lê thê, lạm dụng chi tiết thừa

Gần 20 phút đầu phim dành để mô tả sự cầu toàn của Poirot, từ việc đo trứng đến giải quyết một vụ án phụ ở Istanbul, những chi tiết này hoàn toàn không đóng góp vào mạch truyện chính mà chỉ làm chậm nhịp độ phim. Trong khi đó, các phiên bản trước chỉ cần vài chi tiết nhỏ đã đủ cho thấy tính cách tỉ mỉ của Poirot, giúp tập trung vào vụ án và tăng tính hấp dẫn.

Dàn diễn viên ngôi sao trong Murder on the Orient Express (2017)

Hercule Poirot quá ngạo mạn và độc diễn

Một điểm trừ lớn khác là cách xây dựng nhân vật Poirot của Kenneth Branagh. Ông ta tự giới thiệu mình là “thám tử đại tài nhất thế giới” và sau đó độc diễn trong quá trình điều tra, phá án bằng những màn suy đoán thiếu thuyết phục. Cảnh các nghi phạm ngồi thành hàng dài ngoài trời tuyết, để Poirot kết tội họ, giống như một “vị thần công lý” phán xét, làm mất đi tính chân thực và tự nhiên của câu chuyện. Cách thể hiện này chỉ khiến hình tượng Poirot trở nên lố bịch và xa rời bản gốc.

Kenneth Branagh trong vai Hercule Poirot

Mối hận thù của các nghi phạm bị bỏ qua

Sự tập trung quá nhiều vào Poirot khiến vai trò và động cơ của các nghi phạm trở nên mờ nhạt. Khác với bản 1974, nơi mà sự hận thù của từng người được khắc họa rõ nét qua cảnh 12 người lần lượt đâm chết kẻ ác, bản 2017 không thể hiện được chiều sâu cảm xúc của các nhân vật. Bản truyền hình Nhật Bản thậm chí còn đi sâu vào câu chuyện đau thương của từng nghi phạm, lý giải vì sao họ tham gia vào âm mưu này.

Cảnh các nghi phạm lần lượt ra tay trong bản 1974

So sánh với các phiên bản khác

Trong khi đó, Poirot của Albert Finney và Mansai Nomura lại mang những nét tính cách riêng biệt và gần gũi. Poirot của bản Nhật có phần lém lỉnh, còn của Albert Finney thì lịch thiệp và tinh tế. Cả hai đều sử dụng tâm lý chiến trong quá trình phá án, khiến người xem bị thuyết phục bởi tài năng của họ. Năng lực suy luận của họ được người xem và nhân vật công nhận một cách rất thuyết phục, trong khi Poirot của Kenneth Branagh lại giống như “thùng rỗng kêu to”.

Mansai Nomura trong vai thám tử Takeru Suguro (Poirot) của bản Nhật

Âm nhạc và góc quay không ấn tượng

Âm nhạc của bản 2017 cũng không để lại dấu ấn, trong khi bản 1974 và bản Nhật đều có những giai điệu đặc sắc, tăng thêm tính bí ẩn cho câu chuyện. Góc quay của phim cũng rất nhàm chán, đặc biệt là những cảnh quay từ trên xuống khi kiểm tra tử thi, làm hạn chế góc nhìn của khán giả. Trong khi đó, các phiên bản trước tập trung vào quá trình thẩm vấn, nơi các nghi phạm bộc lộ tính cách và có những màn đối đầu hấp dẫn.

Một cảnh trên chuyến tàu tốc hành Phương Đông trong bản 2017

Lời thoại và nhân vật hời hợt

Các lời thoại trong bản 2017 khá hời hợt, và hầu hết các nhân vật đều không có nét riêng. Những chi tiết như khạc nhổ hay run rẩy được lấy từ nguyên tác cũng không đủ để tạo nên sự khác biệt. Tổng thể, Murder on the Orient Express (2017) là một bộ phim đáng thất vọng, không mang lại trải nghiệm xem phim trọn vẹn như mong đợi.

Cảnh thẩm vấn các nghi phạm trong bản 1974

Kết luận

Murder on the Orient Express (2017) là một bản chuyển thể đáng thất vọng, không thể hiện được tinh thần của tác phẩm gốc. Việc tập trung quá nhiều vào nhân vật Poirot và bỏ qua các yếu tố khác đã làm giảm đi sự hấp dẫn và kịch tính của bộ phim. Khán giả nên tìm đến các phiên bản khác để có trải nghiệm tốt hơn.