“Squid Game” (Trò Chơi Con Mực), bộ phim sinh tồn Hàn Quốc gây sốt của Netflix, không chỉ là một tác phẩm giải trí đơn thuần mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về xã hội. Được ấp ủ trong hơn một thập kỷ bởi đạo diễn Hwang Dong Hyuk, bộ phim đưa người xem vào một thế giới đầy máu me và bạo lực, nơi những trò chơi trẻ con quen thuộc trở thành cuộc chiến sinh tồn tàn nhẫn.
Lấy cảm hứng từ một cuốn truyện tranh về những người bị đẩy vào trò chơi sinh tử, “Squid Game” khắc họa một cách chân thực sự khốc liệt của xã hội hiện đại, nơi đồng tiền có thể biến con người thành những con quái vật. 456 người chơi, mỗi người đều mang trong mình một gánh nặng tài chính riêng, được đưa đến một địa điểm bí mật để tham gia vào các trò chơi quen thuộc thời thơ ấu. Phần thưởng là 45,6 tỷ won, một số tiền khổng lồ có thể thay đổi cuộc đời họ. Nhưng cái giá phải trả cho sự giàu có này lại là mạng sống.
Hình ảnh các thí sinh trong trò chơi "Đèn xanh đèn đỏ" của Squid Game
Hai tập đầu tiên của “Squid Game” giới thiệu một loạt các nhân vật đa dạng, từ những người lao động nghèo khó đến những kẻ lừa đảo, tất cả đều bị cuốn vào vòng xoáy nợ nần và tuyệt vọng. Sae Byeok, một người đào tẩu Bắc Triều Tiên, đang cố gắng kiếm tiền để đưa gia đình đến nơi an toàn. Ki Hoon, nhân vật chính của phim, mất việc và mất tất cả, quyết định tham gia trò chơi để thử vận may. Sang Woo, bạn thời thơ ấu của Ki Hoon, cũng rơi vào tình cảnh tương tự và không còn lựa chọn nào khác. Những nhân vật này, với những câu chuyện riêng, đều là nạn nhân của một xã hội bất công, nơi đồng tiền có sức mạnh chi phối tất cả.
“Squid Game” không ngần ngại thể hiện những cảnh bạo lực máu me, gợi nhớ đến các bộ phim kinh dị của Nhật Bản và các tác phẩm sinh tồn như “Hunger Games” và “Battle Royale”. Trò chơi “Đèn xanh đèn đỏ” trở thành một biểu tượng của sự tàn nhẫn, nơi những người chơi bị loại bỏ một cách không thương tiếc. Sự tàn nhẫn của những người mặc áo hồng, những kẻ thi hành luật chơi, càng làm tăng thêm sự kinh hoàng cho bộ phim.
Hình ảnh các quản trò áo hồng trong Squid Game
Một trong những yếu tố khiến “Squid Game” trở nên đặc biệt đáng sợ là sự chân thực mà nó mang lại. Đạo diễn Hwang Dong Hyuk đã nhấn mạnh rằng nguồn gốc của bạo lực trong phim đến từ những xung đột rất gần gũi với cuộc sống thường ngày, khiến người xem không khỏi rùng mình. Trò chơi có thể kinh khủng, nhưng sự kinh dị đó được đặt trong một bối cảnh rất thực tế, thậm chí có thể xảy ra ở bất cứ đâu.
Sự nhẫn tâm của trò chơi và những kẻ đứng sau nó tạo ra một bầu không khí căng thẳng, buộc người xem phải suy ngẫm về động cơ đằng sau trò chơi và liệu họ có muốn bị mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn của nợ nần và tuyệt vọng hay không. Sự phân hóa giàu nghèo và việc người giàu lợi dụng người nghèo để thỏa mãn thú vui của mình là một trong những thông điệp quan trọng mà bộ phim muốn gửi gắm.
Không giống như “Hunger Games” hay “Battle Royale”, các nhân vật trong “Squid Game” tự nguyện tham gia trò chơi vì tiền. Bộ phim dành nhiều thời gian để giải thích lý do tại sao mỗi nhân vật lại đưa ra quyết định này, làm cho người xem đồng cảm với họ. Đồng thời, bộ phim cũng khắc họa hình ảnh những người có quyền lực một cách méo mó và tàn ác, coi mạng người như cỏ rác.
Hình ảnh một phân cảnh trong Squid Game
Thành công của “Squid Game” đến từ nhiều yếu tố, bao gồm cốt truyện phê bình xã hội sâu sắc, xây dựng nhân vật đa chiều, kỹ xảo bắt mắt và diễn xuất tài tình của dàn diễn viên. Bộ phim đặt ra những câu hỏi lớn về công lý, bình đẳng và bản chất của con người. Liệu những kết thúc có hậu có thể xảy ra trong một thế giới bất công hay không? “Squid Game” không cung cấp một lối thoát dễ dàng mà mang đến cho khán giả một sự thật phũ phàng: con người có thể tàn ác hơn vẻ bề ngoài rất nhiều.
Một điểm cộng khác của phim là phần hình ảnh và âm thanh được đầu tư kỹ lưỡng. Những giai điệu ám ảnh và hình ảnh bắt mắt đã tạo nên một bầu không khí độc đáo cho bộ phim. Diễn xuất của dàn diễn viên cũng là một yếu tố quan trọng, giúp người xem cảm nhận được những cảm xúc phức tạp của các nhân vật.
Hình ảnh các nhân vật chính trong Squid Game
Tuy nhiên, “Squid Game” cũng không tránh khỏi những điểm yếu. Tiết tấu chậm của phim, đặc biệt là từ tập 2 trở đi, có thể khiến người xem cảm thấy mệt mỏi. Việc các phân cảnh hồi tưởng đan xen với các phân cảnh trò chơi đôi khi làm gián đoạn mạch truyện chính. Tuyến truyện phụ về thanh tra Hwang cũng không đóng góp nhiều vào câu chuyện chung.
Mặc dù vậy, thông điệp mà “Squid Game” mang lại vẫn rất mạnh mẽ. Bộ phim không chỉ phản ánh sự bất công của xã hội mà còn đặt ra những câu hỏi về ý nghĩa của cuộc sống. Những kẻ giàu có đứng sau trò chơi không đơn thuần là độc ác mà còn là những kẻ tìm kiếm ý nghĩa trong cuộc đời bằng cách thao túng và tàn sát người khác.
Hình ảnh cuộc trò chuyện giữa "trùm cuối" và Ki-hoon trong Squid Game
“Squid Game” có một cái kết gây nhiều tranh cãi, có thể khiến người xem hụt hẫng hoặc thậm chí thất vọng. Tuy nhiên, cái kết này lại phản ánh thái độ phũ phàng và triết lý của bộ phim. Nó cho thấy rằng trong một xã hội bất công, không có những kết thúc có hậu dễ dàng.
“Squid Game” là một bộ phim đáng xem, không chỉ vì sự hấp dẫn và kịch tính mà còn vì những thông điệp sâu sắc mà nó mang lại. Bộ phim là một lời cảnh tỉnh về sự bất công của xã hội, sự tàn nhẫn của con người và sự ám ảnh của đồng tiền.
Hình ảnh một phân cảnh trong Squid Game